Skip to main content

Posts

Showing posts from 2015

Báo cáo tổng kết hết giai đoạn 5 năm lần thứ nhất :*>

…The end of the year is approaching, we somehow feel rushed and regret each moment a little bit… 2015 thực sự là một con số đẹp, giống như năm cuối của một giai đoạn! 2010-2015 – mình đã làm cái quái gì với cuộc đời mình vậy??! @.@ Thực ra mình bị thích cái năm mình sinh ra, 1990- thiệt dễ để tính tuổi :*> Già gì đâu! mình mới có 20 tuổi lần thứ 6 thôi mà =)) 25 - ở cái tuổi mà chẳng già chẳng trẻ, chẳng còn vô tư như đầu 1, chẳng đủ trải đời như ở 52, người ta thấy mình chông chênh nhiều lắm. Tuổi này mở mồm ra là ôi già quá rồi, nhưng ai đó mà lỡ lời :” luống tuổi rồi đấy, tìm bến đỗ đi thôi”, là lại khẽ liếc xéo một cái, lòng hậm hực :”ta còn trẻ mà” =.= 25 – thấy đầu như nổ tung khi lúc nào cũng phải suy nghĩ, phải cân nhắc, phải chọn lựa, cảm giác như nhiều hơn tất thảy những khoảng thời gian khác. Mình đang sống trong cái xã hội bé thì chỉ phải suy nghĩ mỗi việc học, già thì chỉ lo mỗi việc kiếm tiền. Còn ở tuổi này, cái câu hỏi Ta sẽ làm chi đời ta nó thường trực với

Về Nhà

   Khi còn nằm trong bụng mẹ, ta gọi đó là Nhà. Tuy có hơi chật một tí, khiến ta phải nằm co cả chân cả tay, nhưng ở đó ấm lắm, mà lại tự do nữa chứ, thích làm gì thì làm. Khi nào mỏi, ta có thể giang chân giang tay “tập thể dục” đấm thùm thụp vào “thành nhà”, làm mẹ thót cả tim! Rồi mẹ cũng quen với ba cái trò nghịch ngợm đấy. Rồi một ngày đẹp trời, cửa mở, ta giật mình, cứ như có tiếng người gọi ta ra khỏi nhà, tưởng như là ngày tận thế! Ta bị kéo ra khỏi ngôi nhà ấm áp của riêng mình >”<. Ta khóc :’( ah mà không phải khóc, đó là gào thét thống thiết đòi về Nhà!   Ra khỏi ngôi nhà quen thuộc, ta gặp nhiều người lạ, kể cả khuôn mặt của mẹ! Ta vẫn khóc lóc, một phần vì sợ. Nhưng rồi họ cười với mình, họ vuốt ve mình. Mẹ thì vỗ về, cười trìu mến, rồi hát cho ta nghe nữa (mặc dù ta chả cảm được cái gu nhạc của mẹ, gì mà toàn You’ll be my man @.@, Over the rainbow thì tạm được). Và thế là ta quen với ngôi nhà mới, với những “người bạn mới”.   Ta lớn, càng ngày ta càng lớn so vớ

No title

  Dạo này thời tiết cứ gọi là max đẹp. Ngồi trong văn phòng mà cứ như kiểu con gián ngồi sau tấm song sắt nhà tù nhìn ra thế giới bên ngoài vậy. Muốn nhào ra ngoài kia, tung tăng chạy nhảy, đón nắng đón gió táp vào mặt. Nhắm mắt vào thấy mình đang ngồi trước Taj Mahal, nắng rất nhẹ, gió thì hiu hiu mát lạnh. Và mình cứ ngồi thế thôi, ngồi hàng giờ liền, để đầu óc không phải nghĩ ngợi gì cả, không phải lo lắng gì cả, không phải ưu tư vì những thứ vớ vẩn * dreaming dreaming* Khổ nỗi lúc mở mắt ra thì thấy mình đang ngồi trong cái máng lợn mới đau lòng chứ :( Nhưng nhất định là mình sẽ đến Ấn Độ, sẽ đến Taj Mahal một lần trong đời!   Dạo này (nói thế nghe cho có vẻ là có sự thay đổi, chứ thực ra lúc quái nào mình chả vậy, mắc bệnh tự kỷ kinh niên rồi) cứ bị thấy ghét mọi người, mình chả muốn nói chuyện với ai hết, nói chung là cứ cố tách mình ra, để chả liên quan đến ai hết. Chả biết bị sao nữa, bị down nặng rồi.   Dạo này không vào bếp, nhớ bánh quá, có bao nhiêu món muốn làm mà c

Lỡ nhịp một bước chân...

    Mấy hôm nay trời đã vào thu thật sự, hết mưa phùn, trời nắng nhẹ, thời tiết mát mẻ, không nóng không lạnh. Phải chăng thực sự mình yêu mùa thu?? chứ chẳng phải mùa hè gay gắt?? Chả biết nữa, giờ yêu với không yêu lẫn lộn, nhiều lúc chính mình cũng thấy mông mang... ...Mà thôi, nghĩ ngợi làm gì, ai chả yêu cái thời tiết này :P... ( 5h45- đang ngồi ì ở công ty, nãy không có tí cảm xúc nào để viết vì sếp ngồi ị ở đầu bàn, may quá sếp hôm nay chim cút sớm, cảm xúc mình lại dạt dào hè hè)      "Sẽ có thiên thần thay anh yêu em" - cái tên truyện ngôn tình mình biết từ lâu rồi. Nhưng trước giờ mình không có hứng thú với truyện ngôn tình Trung Quốc. Mình nghĩ nó sẽ rất ướt át và quan trọng là đọc chỉ có mục đích duy nhất là giải trí, không được tí hữu ích nào. Nhưng mà hôm lang thang trên mạng lại thấy lại cái tên truyện, nổi hứng đọc. Kể với một đứa bạn, thế là nó tặng luôn cho mình!^^   Thực ra mới đọc hết có nửa quyển, nhưng tại đã đọc qua nội dung trước nên

Đi bụi Singpapore

Sự thực là chưa có nơi nào mình lại nấu kỹ như Singapore ^^.  Không nhớ chính xác là từ bao giờ mình đã định Sing là điểm đến đầu tiên ngoài Việt Nam của mình, không kể vụ đặt chân sang Vân Nam hồi đi Sapa hehe. Chắc là phải trước 2013, cứ rảnh ra là mình đọc về Sing, ngâm cứu xem đi thế nào, ở đâu, đến những đâu. Plan đã bị mốc meo lên rồi, vụ này đi cũng là nhờ một phần con bạn mình nó quyết, nên mình mới book vé trước những 3 tháng lận. Tiền thì mình đã tích cóp từ hồi còn làm ở cty cũ cơ, nghĩ là đi Sing mất nhiều tiền lắm @.@ thế mà cuối cùng tất cả các thể loại vé vủng, dorm, ăn uống, mua quà mà chỉ hết 7tr @.@ Tin nổi không? :D I’m backpacker and my trips’re always cheap. Sau đây mình xin trình bày bài viết: Phượt Sing rẻ và vui lắm ^^ 1.         Chuyện book vé và bay Từ Nội Bài đi sân bay Changi - Singapore có VNA, Jetstar và Tiger Air của Sing. VNA thì chả mấy khi vé rẻ. Jetstar thì nối chuyến 11h ở Thái @.@, nên là cố canh Tiger air thôi. Hồi tết âm có lúc vé xuống còn 4