Skip to main content

Keep something to think

   Lâu lắm mới lại về nhà mà dọn dẹp sửa sang thế này! Trông đẹp hơn hẳn! Hì hì… Thì nói chung là dạo này chẳng có gì mới cả, vẫn rất cố gắng và tích cực để thay đổi. Mà sao cái vụ đi Đà Nẵng giữa tháng 5 mềnh không viết gì nhể!! Cũng đáng nhớ mà! Gì chứ, cứ đi chơi là mình lại tràn đầy năng lượng!! =))
   Vừa save lại mấy bài từ bên buffê sang. Haha, thằng cháu mình nó gọi FB là buffê ;''D. Chỉ mấy bài cảm xúc vui tươi và không mang màu sắc u ám B-)
   Nãy rất chi là buồn ngủ, vậy mà ăn thêm 2 quả dưa lê + nửa cái baguette thì giờ lại tỉnh. Mình ăn uống cũng khủng khiếp thật!!
   Dạo này chán đi làm cứ gọi là chán lên đến đỉnh điểm rồi. Lúc nào đầu óc cũng như trên mây ấy. Đến hôm đi SG, ngồi họp mà trong đầu vẫn chỉ: "Sao mà chán thế này nhỉ?>"<". Ngồi nghe anh Otsu trainning, trong đầu cũng: "thôi anh đừng sang đây nữa, chán học lắm rồi". Sáng nay, ah ah, vừa nhìn đồng hồ, sang ngày mới rồi, phải là sáng hôm qua, chán đến mức mà mặt mình cứ xị ra, ai hỏi gì cũng cáu gắt ấy! Đến tận lúc Lang hỏi vụ đi Hà Giang mới lại nhe răng ra cười được.
   Mình không hợp với ngồi 1 chỗ đâu mà!! Cái tuổi ngựa, cũng đúng, sao mà nhiều người thích bay nhảy thế!^^  suốt ngày cắm đầu vào máy tính với đống giấy tờ, cuồng chân chết lên được!! =(( Vậy mà lại vừa apply vào Nokia!! Chả biết thế nào nữa, túm lại là 24 tuổi rồi nhưng vẫn như đứa trẻ con về tất tật mọi thứ, chẳng tự định hướng và quyết tâm được cái gì cả! Du học không, cao học không, may ra còn giữ ít lửa cho work & travel. Có mỗi cái vụ Sapa sắp tới đây là có vẻ quyết tâm cao độ! hehee...Nhất định mình sẽ đi, nhất định thế! thử cái cảm giác 1 mình lang thang xem sao! có thể là lấy kinh nghiệm cho những chuyến xa hơn nữa cơ. Và biết đâu những chuyến đi xa ấy lại cũng 1 mình, nếu chưa kịp tìm ra anh chàng nào chịu lang thang với mình đến cùng trời cuối bể!!! ( hoặc là chả bao h tìm thấy! hix hix...).
   Thế là tính đến nửa năm, mình cũng thêm được những 4 nơi nữa vào list "những nơi tôi đã qua" nhé!^^ Tháng 5 là Đà Nẵng, Quảng Nam này, tháng 7 là Bình Dương, Đồng Nai này. Nửa năm sau fill tiếp! Cố nhên, cố nhên! cố làm việc mà không kêu ca nữa! Những lúc chán quá, cái câu " Đừng đợi đến khi tìm được một công việc ưng ý rồi mới làm việc..." nó lại văng vẳng trong đầu mình. Thôi lấy động lực là những chuyến đi mà cố gắng vậy! Đừng chán nản nhiều nữa nhé, Tôi! 
   Còn cái plan Hà Giang mùa hoa tam giác mạch nữa chứ. Kể cũng hay, chưa gặp nhau bao h mà chỉ cần chung ý tưởng, chung niềm đam mê, thế là đi thôi!^^ Chị Ngọc đừng làm vỡ kế hoach của chúng ta đấy nhé!
   Tự nhiên ước có 1 cái nhà ở HN! Để có thể host được các bạn backpacker ở xa ấy! Muốn lắm nhưng cái này hơi khó í! Nhưng mai sẽ thử ngâm cíu cái Couchsuffing xem sao. Chắc k có nhà để host thì vẫn được host chứ nhỉ?^^ Thấy mình cũng có vẻ hợp với làm tour guide! hơ hơ...chẳng biết người nghe có thấy thích thú không chứ có dịp để PR cho nước mình là mình thấy vui lắm, tự hào lắm. Như lần ngồi chém gió với  Otsu, khoe được Hạ Long này (cứ gọi là tung đến trời luôn haha), Hồ Hoàn Kiếm này. Dù gì thì gì cũng đọng lại trong họ ý nghĩ thoảng qua và làm họ cũng muốn đặt chân đến đó-.-"
   Từ giờ đến lúc đi Sapa còn tháng rưỡi, đến lúc đi Hà Giang còn 3 tháng rưỡi, đến lúc đi Sing, Malaysia còn....hem biết bao nhiêu tháng!hihi, nhưng phải giữ lửa trong mình! Mình nhất định sẽ đi, nhất định thế, nhất định thế!
   Sapa ơi! Hà Giang ơi! đợi tớ nhé!
   Sing ơi! Malay ơi, tớ sẽ đến để trông thấy bạn! nhanh thôi, nhanh thôi...

Comments

Popular posts from this blog

Thi tuyển vào Honda Việt Nam

...8 Feb 2012... Uh thì lại đi phỏng vấn! Cái việc này chẳng còn gì là mới mẻ và thú vị nữa rồi, đã bị mình cho vào hàng nhàm chán vì đã diễn đi diễn lại 1 vở như thế, thử hỏi sao không chán??! Mặc dù mỗi lần diễn cũng khác nhau, với 1 "Hội đồng BGK" khác nhau. Cơ mà vẫn thấy chán! Chẳng biết với mình cái gì mới là thú vị nữa??! ;"( Nhưng lần này đáng nhớ vì chính những chi tiết khác nhau ấy! ;"D Cả đêm trằn trọc, thỉnh thoảng lại thức. Không phải hồi hộp gì! Đi pv đã chính thức bị mình gắn mác nhàm chán rồi mà. Tại con cháu nó đạp kinh wá! Hix. Chốc chốc lại phải giành giật cái chăn, không thì cũng vì lạnh wá mà tỉnh giấc! Nhưng thế cũng may, 5h đã dậy, không thì cú đêm ngủ ngày như mình tiếp diễn cái truyền thống mọi hôm 11 rưỡi mới dậy thì lúc đấy chỉ còn nước... ngủ tiếp thoai! ;"D 6h40 có mặt ở TLNN, gửi xe...

Câu chuyện về những cái tên

  Nghe cái title cứ như kiểu mình sắp chép lại cái truyện ngụ ngôn mà các loài cây kéo nhau lên trời xin đặt tên :v. Cơ mà không phải. Chả là hôm nay về muộn, đáng lẽ ra đi tắm thì e phòng bên lại bảo cho e í tắm trước nên là phải đợi. Mà đợi thì không ngồi không được! Mặc dù đã xơi cái bánh cuộn trà xanh rồi nhưng lại thèm cái gì mặn mặn, nhìn tủ lạnh toàn sữa với sữa chua mà chán quá, nhớ ra hôm qua vào Ocean mart có mua 1 hộp mì tôm mới của Vifon, cái gì mà lẩu tôm Yum, thế mà ăn chán v~, thích mỗi cái mì tôm chua cay mà có gói soup màu xanh. Tự nhiên lại nhớ canteen YEVN, các cô toàn chôm gói muối này từ các thực khách ăn mì tôm ở đó buổi sáng để cho vào túi xoài, táo, cóc xanh bán cho đắt khách. Vì có gói muối này mà túi hoa quả có giá trị hơn hẳn. Nhớ hội ăn vặt, thế mà cũng xa được nửa năm trời rồi. Nhanh quá! Chắc tại ở chỗ mới chán nên càng nhớ chỗ cũ hơn =((.    Mà khổ, không viết thì thôi, cứ viết là...lạc đề, cứ toàn lan man than thở những cái chả liên quan...

Đã từng...

Vũ ơi! Đã 2 ngày từ hôm tớ thấy cậu up ảnh cưới trên Zalo. T ớ  không dùng Zalo như mạng xã hội, t ớ  chỉ dùng nó chủ yếu để làm việc. Nhưng như một thói quen, thỉnh thoảng lắm t ớ  lại lướt new feed và nghĩ không biết c ậu  có up cái status mới nào không? Hôm ấy cũng vậy, thậm chí còn chưa nghĩ xong thì t ớ  đã thấy tấm ảnh của c ậu  rồi. T ớ  lặng người, t ớ  đứng hình và thấy lạnh người một chút. Thật là t ớ  không biết diễn tả cảm xúc lúc đó như nào, vì t ớ  chưa bao giờ trải qua cảm xúc này trước đây. Nó giống như một sự xác nhận là t ớ  không thể làm phiền c ậu  thêm một chút nào nữa. Nó dập tắt cái hy vọng mỗi ngày của t ớ  là c ậu  sẽ lại nói chuyện với t ớ  như trước đây, rằng c ậu  vẫn available ngoài kia, chờ đợi t ớ  vô điều kiện. T ớ  vẫn biết điều đó là không thể, mình quá trẻ con, nhưng t ớ  vẫn cứ thích huyễn hoặc mình như thế. T ớ  biết, trong chuyện này, người sai là ...